Hồ Tuyền Lâm nhìn từ cồng Thiền viện Trúc
Lâm
Nơi đây xứ sương
mù
Mưa giăng mờ phố
lạnh
Có những chiều hiu
quạnh
Đà Lạt nhuộm màu
thu.
Đồi Cù
Dưới nắng
phai mùa cũ
Đồi Cù trong cõi
mơ.
Xin em đi bước
nhẹ,
Cỏ đang giấc mộng hờ
Nơi đây vườn cổ
tích
Còn thấy bóng
Lang-Biang
Còn nghe trong tịch
mịch,
Tiếng khóc nàng
Ka-Lang.*
Ka Lang'
Còn nghe lá rơi
vang,
Dưới tầng sâu đá
cổ.
Tiếng chân nai thuở
nọ
Dẫm trên nhánh khô
vàng...
Thấm lạnh chiều cuối
năm.
Phố núi mờ sương
giăng.
Chợt thấy anh đào
nở,
Xuân cũng về đây
chăng?
---------------th@nhdalat
(Những bài thơ cũ)
*Ka-Lang: nhân vật nữ trong "Sự tích LangBiang" dân tộc Chil, Lâm Đồng. Ka Lang là vợ Ha Biang. Do buôn làng bị hạn hán suốt bốn năm liền, Ha Biang đi kiện Trời. Chàng đi từ núi Kon Đó. Đường đi gian nan vất vả, đến núi Găng Reo thì chàng đuối sức gục chết. Tám ngày không có tin về chàng, nóng ruột, nàng Ka Lang đi tìm, thấy xác Biang, nàng khóc thương thảm thiết. Tiếng khóc vang đến tận trời. Trời biết được bèn cho mưa xuống. Nhưng Ka Lang vẫn khóc, khóc mừng làng buôn có nước, khóc thương tiếc chồng. Có con voi đầu đàn cảm động đến che mưa cho hai người. Ka Lang chết, con voi vẫn đứng đó đến ba tháng sau thì chết theo luôn. Nước mắt hòa với nước mưa chảy thành dòng suối. Bà con buôn làng đặt tên là suối Đa Nhim (nghĩa là nước mắt). Núi Kon Đó được đặt tên là LangBiang, còn núi Găng Reo có tên khác là núi Voi. (Lược kể. Nguồn: Dalat du lịch Lâm Đồng)
**Mượn ý Lưu Trọng Lư
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]