Sáng chủ nhật, ở một bàn cà phê, giữa vườn Bích Câu.
Thầy Sen đang nói say sưa về về con đường đi đến an
lạc, về cái đạo lý “ăn quýt”. (1).
Mai kể lại cuộc hành trình xuyên Việt thú vị với những
cảnh đẹp của núi sông, thành quách, với những món ăn ba miền hấp dẫn,…
Phú và anh Ba Vĩnh ưu tư về hòa bình thế giới,về thực
trạng giáo dục Việt Nam,…
Rôn cười cười, gật gật tỏ ra quan tâm đến mọi chuyện,
nhưng thật ra anh ta đang bận tâm vì một chuyện gì khác không có trong buổi
sáng này tại nơi này. Nét mặt Rôn trông thật khó coi, khi thì rạng rỡ lấp lánh
niềm vui, khi thì nhăn nhó, rầu rĩ, cau có, không ăn nhập gì với chuyện đang
diễn ra quanh bàn cà phê hiện tại. Hình như Rôn đang trải qua một chuyện gì cay
đắng lắm.
Đang chuyện trò rôm rả , thì tâm trí của Rôn bắt đầu
cựa quậy, bắt đầu nhảy nhót như con vượn trong chuồng sắt sở thú. Tin nhắn của
NÀNG từ hai hôm trước bất chợt hiện ra:
Có dịp về miền Trung, nếu anh dừng chân ở Thừa Thiên,
em sẽ đưa anh lên núi Bạch Mã, nhìn ra biển , phong cảnh biển trời tuyệt đẹp
anh ơi.
… Thế là, mặc cho mọi người buồn vui những câu
chuyện bên bàn cà phê, dòng tin nhắn của nàng bắt đầu dẫn dắt trí tưởng của Rôn
đi xa… Rôn rời bỏ “trái quýt” đang có để đi tìm một thứ quả ngọt khác.
Hôm ấy nhân có mấy ngày nghỉ lễ rảnh rỗi, Rôn
quyết định đi ra Trung một chuyến. Như lời hẹn với nàng, Rôn xuống xe ở Phú Lộc (Thừa Thiên)
Trước mắt Rôn : nàng duyên dáng với
bộ-váy-nhiều-điểm-nhấn đứng bên đường chờ chàng bước xuống xe với nụ cười tươi
tắn. Đây là lần gặp đầu tiên trong đời thực của hai blogger thân quen từ lâu
trên mạng ảo. Có tia sáng lấp lánh trong đôi mắt to đen láy như mắt người Ấn Độ
của nàng. Như chàng vẫn tưởng tượng từ những bức ảnh nàng trên blog minh họa
cho các bài viết của nàng, bây giờ thì nàng đang đứng đó, bên đường, đẹp rực rỡ
trong ánh nắng chiều.
-Em
chờ anh lâu chưa?
-Dạ
cũng mới anh à,…Nàng cười: Chừng nửa tiếng thôi…
Đúng
là cái điệu nói vui nàng vẫn thường thể hiện trong blog của nàng mà Rôn rất
yêu. Cả hai lên núi chơi ngay sau khi ngồi chuyện trò một lát trong quán nước
bên đường. Đường đi quanh co gập ghềnh nhưng thú vị với hoa dại, cỏ lạ và những
chú sóc nâu thỉnh thoảng phóng vụt qua đường, những tảng đá lạ và đẹp như mời
mọc khách qua đường tạm nghỉ chân, Rôn thích ngồi bên nàng trên những tảng đá
mát lạnh vì muốn kéo dài thời gian cho đôi mắt lặng lẽ ngắm nàng. Ở nơi thiên
nhiên hoang sơ, nàng hồn nhiên ngả lưng trên một phiến đá phẳng, ngắm mây trời
và lắng nghe tiếng nhạc rừng hòa tấu chung quanh. Hầu như nàng quên có một ông
bạn ngồi bên cạnh, mặc cho Rôn ngắm nhìn và nghĩ ngợi linh tinh lang tang,…
Nhưng chỉ thế
thôi, mặc dù chàng muốn có những cử chỉ thân ái hơn, nhưng “sợ lần khân quá ra
sàm sỡ chăng?” nên mỗi khi lòng xao xuyến quá, chàng lại vội vàng đứng lên:
“Thôi mình đi em, chiều tối rồi đó”. Và ngượng nghịu đón nhận cái nhìn ngưỡng
mộ của nàng về sự đứng đắn bất ngờ mà chàng vừa “diễn”. Thà thế còn hơn phải
nghe nàng chê cười “Đàn ông gì mà khờ quá!” Rôn nghĩ.
Lối mòn lên núi thỉnh thoảng bị những con suối
nhỏ cắt ngang. Đến môt con suối rộng, Rôn và nàng dừng lại. Rôn lấy đà nhảy qua
trước, nàng còn chần chừ bên kia, nàng đang tìm lối qua ở đâu đó mà những lần
trước nàng vẫn đi. Đôi má nàng ửng lên dưới nắng, mấy giọt mồ hôi rơm rớm càng
làm nàng đáng yêu hơn.
-
Nhảy
đại qua đi, suối hẹp mà em!
-
Em
sợ!
Ôi, tiếng “sợ”
ngân dài, vừa trĩu xuống đã vút lên duyên dáng làm sao! Không cầm lòng được,
Rôn lại nhảy trở về, đứng bên nàng. Nàng níu cánh tay Rôn, đôi môi mọng nũng
nịu quyến rũ,…
Trái táo ngon lành
và quyến rũ!
Rôn nghiêng đầu
xuống, anh nhắm mắt lại…
“Bốp”,
cú tát mạnh khiến
Rôn bật người ra sau, loạng choạng suýt té. Rôn ôm mặt, nỗi cáu giận dâng lên.
-Trái cấm (2) A Dam nghe lời dụ dỗ của Eva mà ăn là
trái cây gì thế nhỉ?
Rôn giật mình. Đó là câu hỏi của thầy Sen dành cho
Rôn. Rôn quay lại với thực tại, ánh mắt thầy Sen đang xoáy vào Rôn như một dấu hỏi… Rôn bẻn lẻn như chú bé ăn vụng
bị bắt gặp. Nhưng, không có gì đáng ngại. Chỉ là câu hỏi trong khi nói chuyện
về Kinh Thánh của thầy Sen thôi, chứ không liên quan gì đến chuyến đi chơi núi Bạch Mã và việc ăn vụng táo trong mộng tưởng của Rôn vừa rồi. Ngồi quanh bàn cà
phê là những gương mặt bạn bè thân quen: cư sĩ Sen, chúng tôi vẫn yêu mến gọi
là thầy (vì anh thích “nói triết”)với đôi chút trêu đùa; anh Vĩnh, cô giáo Mai,
Phú,.. đều là người cùng xóm blog vui vẻ tốt bụng cả.
-Trái cấm ông A Dam nghe Eva xúi dại ăn phải là trái
táo chứ gì.
Mai cười nói. Phú tiếp: Đúng rồi, hèn chi bây giờ quả
táo logo của hãng Apple bị mất đi một miếng!
Cả mấy cái miệng cùng nhoẻn cười. Tiếng cười sảng khoái
vui vẻ.
Buổi sáng trôi qua như thế đó. Đó là những giờ phút
hạnh phúc của một ngày nghỉ sau một tuần làm việc, là trái quýt ngon lành ta
được mời thưởng thức. Rôn nghĩ. Vậy mà ta đã có một lúc rời bỏ cái hạnh phúc
đơn sơ mà có thực đó để đuổi theo mộng ảo, kiếm tìm hạnh phúc mơ hồ, vu vơ. Vu
vơ đến nỗi chưa kịp cắn vào trái táo đã phải ăn một cái tát tóe lửa! (Quả là:
Cầm cương tay níu tay ghì
Ngựa đi đằng ngựa, người đi đằng người! ( là bị ngựa đá văng xuống đất ấy ).
Ngựa đi đằng ngựa, người đi đằng người! ( là bị ngựa đá văng xuống đất ấy ).
.
Bây giờ thì Rôn lặng nhìn bạn bè, lắng nghe họ nói cười, chia sẻ ưu tư
chuyện đời, say ngắm cỏ hoa chung quanh, gậm nhấm từng phút giây êm đềm của
buổi sáng đẹp trời ngồi bên bạn bè thân ái. Rôn nhấm nháp hương vị của phần còn
lại của trái quýt mà vì mươi phút không "an trú trong hiện tại” anh đã bỏ qua
mấy múi.
Phú đưa đề nghị về một chuyến đi công tác từ thiện ở một làng quê xa vào
chủ nhật tới, một đề tài mới mở ra, một cánh cửa mới của cuộc sống cũng vừa
được mở ra…Rôn quay sang Phú vội đến nỗi suýt làm đổ ly cà phê trên bàn…
Tôi kéo tay Rôn:
-Thưởng thức cho hết trái quýt hôm nay đã, ông bạn!
thanhdalat
19/5/2013
-------------------------
(1) Đạo lý ăn quýt: trong
khi ăn quít ta xúc tiếp thật sự với trái quít, óc ta không suy nghĩ vẫn vơ đến
những chuyện khác, chuyện của ngày hôm qua, chuyện của ngày mai, vì tâm ta an
trú trong giờ phút hiện tại cho nên trái quít mới thật sự có mặt. mình đang tiếp
xúc với hương thơm và vị ngọt của múi quít. (đường xưa mây trắng chương 19: trái quýt của chánh niệm)
Xí cái ten vàng cái đã, mà là srisi 9999 à nha!
Trả lờiXóatím chúc rhum ngon giấc đêm nay.
Cho Rất_Huế cái tem vàng ni với anh Rhum ơi
XóaĐược mà, Rất_Huế nhỏ nhác nhớm chờ bài viết mới nhé, mà nhanh chân lên mới giật được tem vàng nhỏ nhác nhớm à!
XóaĐọc bài viết này của Rhum tự nhiên Hiền Mai chạnh lòng. Ngày trước, một người bạn của HM trên blog Yahoo cũng hay có lối viết như vầy. Người bạn đó bây giờ HM đã mất liên lạc rồi. Bạn bè thân mấy mà không thật sự hiểu nhau cũng khó giữ được tình cảm lâu dài. Chúc Rhum đêm nay có một giấc mơ thật đẹp
Trả lờiXóa( Nói riêng: Nhờ Rhum nói với Rôn : Có những chuyện cũng phải quên đi cho nhẹ lòng) )
Rôn đang nghĩ đến chuyến đi làm công tác xã hội đó Mai!(hy vọng Rôn sẽ tìm được hạnh phúc)
XóaHiền Mai cầu chúc cho nhân vật Rôn của Rhum sớm tìm được hạnh phúc thật sự. À! Rhum đã chuyển lời của Hiền Mai đến Rôn chưa?
XóaMụ Phù Thủy đọc rồi, cười no cả bụng. Mụ để cho mọi người nhận xét, bình luận gì đó trước đi rồi Mụ sẽ viết sau. Nhưng có thể nói rằng Mụ không hiểu lắm cái anh chàng Rôn "khờ khạo" kia. Nhưng Mụ có thể hiểu nhân vật "Nàng" vì nàng ấy "đồng giới tính" với Mụ mà. Mụ thấy rất vui khi đọc truyện ngắn này. Vì sao thì Mụ sẽ bật mí sau.
Trả lờiXóaĐúng! Rôn thật "khờ", bỏ mất một cơ hội tốt trong mơ (cười ngao ngán)
XóaTrái táo ăn vụng có ngon như trái táo ni không hí!
Trả lờiXóaCái cô này, đi tới hôn một cái rồi vội vàng đi lui! Trêu tức người ta thế sao!
XóaĐi lui rồi đi tới hôn tiếp, xem ra cô nầy đi hòai hơi bị mệt.Rhum về quê nghỉ hè chưa?
XóaTui thì nghĩ...sao người đẹp đi núi mà mặc váy nhỉ? Bạch mã nhiều vắt lắm đấy.
Trả lờiXóaTui mà là cô gái thì tui sẽ cho thằng cha Rôn này no đòn vì ở bên người đẹp mà chẳng galant chút nào> Vậy mà cũng tìm lên núi cho mất công!!!
Người đẹp đi núi mà mặc váy thì vô lý quá huynh nhỉ! Và có nhiều điều vô lý khác nữa. Đúng là chuyện trong mơ! Nhưng dù gì thì Rôn đáng ăn đòn lắm!Mời huynh
XóaRất_Huế thích cái còm của anh ngũ hồ quá, hihi...
XóaRhum đã lên đường về Huế chưa? Em thì ngày mai sẽ đi coi thi tốt nghiệp, xong em đi luôn (như đã nói rồi đấy). Có phải là hai năm nay, Rhum về Huế không ngang qua thị trấn Đức Phổ nữa phải không? Vì xe khách liên tỉnh không được vào thị trấn nữa mà rẽ ở đường tránh đông, đi vòng qua cánh đồng ra khỏi thị trấn. Thế mà em lại hẹn Rhum ở cột đèn xanh đèn đỏ mới chết chứ!
Trả lờiXóaMụ đi đâu, hẹn ở đâu cũng được. R sẽ mơ theo mà, hẹn trên cung trăng cho thơ mộng nhé!
XóaRhum cứ treo cái ẻn nầy hoài thì cũng hơi tội nghiệp cho cái chàng Rôn nầy quá đi.
Trả lờiXóaCuối tuần thật đẹp đến với Rhum nhé.
Rôn cần phải học hỏi nhiều để bớt "khờ" Nilan à!
XóaRhum ơi Rhum hỡi Rhum hời
Trả lờiXóaBỏ quách xứ Quảng về chơi Huế mình.
Ăn khoai ăn sắn mà tình
Ăn chi mía ngọt, gập ghềnh khó leo...
Cố đô có anh Viết Kê
XóaĐi đâu bà xã cũng kè kè sau lưng!
Qua đọc bài về tiếng Huế anh Rum anh Rủm anh Rùm ơi ởi ời ơi......
Trả lờiXóaQua đọc rồi, chịu không xiết cái thứ ngoại ngữ ni o ơi!
XóaViết bài mới đi Rhum! Hay còn chờ hè về thăm Mạ xong rồi khi về lại Đà Lạt mới có đề tài mới để viết?
Trả lờiXóaHiền Mai nói khơi khơi rứa mà trúng tề!
XóaCho em theo chân R và Mụ Phù Thủy nhé...em sẽ rón rén coi người ta cắn táo...và chụp những tấm hình đẹp cho blog của anh .....hehe...
Trả lờiXóaMiền Trung Hoa Nắng cứ đi theo Rhum, ngắm cảnh đẹp, làm thơ, trao nhau nụ cười thân thiện nhé. (đừng ngại, R sẽ không "khờ" như Rôn đâu)
XóaRhum đang ở đâu đấy. Em định qua rủ Rhum đi cafe Bích Câu mà sao cửa đóng then cài.
Trả lờiXóaR mới đi Bích Câu về đây, lần này thì chỉ ăn quýt thôi hi hi
XóaÀ, em qua chào anh. Mai em đi xa một thời gian!
Trả lờiXóaCho anh gởi lời thăm hai con nhé!
Xóacho anh gởi lời thăm hai con(của em) nhé.
XóaLâu quá mới sang thăm Rhum! Đọc chuyện cũng thấy vui vui! Mình thì nghĩ Rôn cứ ôm đại cô gái nhảy qua suối rồi bỏ xuống tỉnh bơ như không có chi thì cái tình huống tiếp theo sẽ không có (mà như rứa làm sao có chuyện vui) Rhum nhỉ !
Trả lờiXóa"ôm đại cô gái nhảy qua suối rồi bỏ xuống tỉnh bơ như không có chi"

XóaChuyện này thì chỉ có cư sĩ Sen mới làm được thôi, chứ R không thể "tỉnh bơ như không có chi"được. Xao xuyến, rạo rực chịu sao xiết!
"Tôi kéo tay Rôn:
Trả lờiXóa-Thưởng thức cho hết trái quýt hôm nay đã, ông bạn!"
Thưởng thức quýt xong chưa? kể chuyện trái quýt đi cho rồi, hì hì...
Chuyện "Trái quýt"? Cũng là ý hay đó chớ.
XóaMN sang thăm anh Rhum đây . Chúc anh ngày cuối tuần nhiều niềm vui và hạnh phúc nhé .

Trả lờiXóaMN qua thăm là hạnh phúc rồi. Đêm ấm áp nhé.
Xóa"Ăn vụng..." thì phải nhanh nhanh kẻo bị phát hiện, răng ở đây ăn lâu ri không biết!!!
Trả lờiXóa"Ăn vụng"xong ra Huế "Đi chơi" đã rồi tính sau CS à.Tặng nì
XóaĂn vụng thì phải nhanh nhanh, gần như nuốt trộng, rồi chạy cho mau, chứ chần chờ, nhai nhai, nuốt nuốt thì bị bắt là chít đó nha Rhum.
Trả lờiXóaRôn bị tát tai rồi đó!
XóaRhum về Huế chưa? Sài Gòn ít nắng hơn miềm Trung nhưng độ ẩm cao, lúc nào cũng rin rít khó chịu quá. Và dường như em vẫn chưa quen khí hậu, em buồn ngủ suốt. Kiểu này khi trở về, em thành cái thùng phi mất.
Trả lờiXóaEm thành cái thùng phi thì em vẫn đẹp theo kiểu mệnh phụ!
XóaR đã về Huế " Đi Chơi" chưa ? HP đã chỉ cho R chỗ núp mưa lý tưởng rồi đó . Nếu gặp mưa khi đi chơi thì vào núp nhé!
Trả lờiXóaRhum đang ở Buôn Mê Thuột huongphan à. Mấy ngày nữa Rhum mới ra Huế.
XóaBao giờ thì Rhum về Huế nghỉ hè, thăm mạ, bạn bè và con gái nuôi ngoài đó? Có về, cho Hiền Mai kính lời thăm hỏi sức khỏe đến bà cụ, cô bé hồn nhiên đáng yêu ở Ngã Ba Sình và các bạn blogger Huế nha!
Trả lờiXóaRhum đang ở Buôn Mê Thuột Hiền Mai à. Rhum nhờ mình nhắn với bạn bè như thế vì anh ấy cứ bận đi uống cafe Buôn Mê và còn tranh thủ ngắm các en Play-cu má đỏ môi hồng nữa nên không trả lời chúng ta được.
XóaCảm ơn Mụ qua coi nhà và trả lời bạn bè giùm R (mặc dù câu trả lời hơi chua)
XóaEm ko ăn vụng đâu nha
Trả lờiXóaAnh cho em lấy đàng hoàng em ăn (~_~)

XóaAnh ạ! Hiền Mai lại khóa mất Blog rồi. Chắc HM cũng như em một dạo, phải khóa vì có quá nhiều điều phiền phức, cho dù đây chỉ là thế giới ảo. Qua nhà không thấy Hiền Mai mở cửa, em buồn quá nên qua đây. Tâm sự với HM ở đây an toàn hơn ở bên nhà em. Có lẽ vì anh là đàn ông, người ta sợ anh nên không dám viết những lời bậy bạ nọ kia. Còn bên nhà em họ phang tới cho dù chả biết họ là ai và có thù oán gì với mình không. Rắc rối quá anh ạ! Em có số máy của Hiền Mai mà giờ máy em sạch cả tiền do hồi chiều em điện liên tục cho con em. Giờ khuya rồi chờ sáng mới đi nạp car rồi lên đường luôn.
Trả lờiXóaTrên blog thì ai biết ai mô mà đàn ông với đàn bà, chẳng qua các bài anh viết không đụng chạm chi đến ai mà cũng chẳng đụng chạm chi đến anh, chỉ bày tỏ những cảm nghĩ chung chung và hư cấu nhiều (90%) nên chỉ để đọc cho vui, giết bớt vài phút rảnh rỗi và không ai mất thì giờ đụng đến mình thôi. Với lại anh xóa hết và xóa ngay những nhận xét linh tinh em à. Blog chỉ để tiêu khiển thôi nên nếu thấy tào lao là bỏ, làm cái khác hoặc nghỉ chơi vài tháng, chứ có chi mô mà phiền. Em muốn thì viết cứ viết dể chia sẻ với bạn bè và sử dụng cái quyền mình có em à. Mong được có bài viết của em để qua lại thăm nhau cho vui.
Xóa

Trả lờiXóa
Bích Câu 9g57. Ok?
XóaMừng Rhum đã trở lại nhà! Quà của ĐGD đâu? Một bài viết về Huế thật hay đó. Gia đình khỏe hết hả Rhum? Các blogger Huế họp mặt có vui không? Chờ bài viết mới của bạn đây.Chúc một buổi chiều vui vẻ, ấm áp trong không khí mát lạnh của xứ sở sương mù.
Trả lờiXóaSao khóa blog vậy? Phải qua lại với nhau cho vui chứ?
XóaVì bên blog của Hiền Mai Vũ Thị đã khóa, bạn đọc không bình luận được nên anh Ngũ Hồ theo Hiền Mai qua đây níu áo để nói thế.Anh Ngũ Hồ nói với Hiền Mai Vũ Thị mà làm cho Rhum giật mình.
XóaĐGD xin lỗi anh ngu ho và các blogger bằng hữu khác. ĐGD không viết blog nữa đâu. Mà nếu có viết lại, chắc sẽ không phài là một ĐGD của ngày nào.
XóaThăm anh Rhum . Chúc anh những ngày thật vui , thật đẹp và thật hạnh phúc nhé ! Thân mến !
Trả lờiXóa
XóaEm đây! Có gì cho em ăn với, đói quá. Em đi lang thang thành con ma đói rồi đó.
Trả lờiXóaThấy em đi lang thang anh ngại quá. Thấy em đến chùa anh ngại hơn. Khoan tu em nhé!
XóaAnh không khởi động được à?
Trả lờiXóaAnh đang chạy vòng vòng qua nhà hàng xóm đây.
XóaVề ĐL rồi, có nhớ HUẾ không?
Trả lờiXóaHuế là xứ đi để mà nhớ anh Ba à!
XóaAnh biến đâu mất vậy?
Trả lờiXóaĐọc hoài cũng vẫn ... cười
Trả lờiXóaChúc anh mùa Vu Lan an lành nhé!
Xóa