Posted on
Tháng Tư 15, 2011 by Trần Can
NS
Đỗ Thất Kinh
Từ một bài giới thiệu
ca khúc “Nghìn tay ôm một nụ cười” của Nhạc sĩ Đỗ Thất Kinh trên Đọt chuối non
ngày 8.3.2010. Bất ngờ khi tình cờ đọc trên Blog của bạn ThanhDalat một bài
viết đầy cảm xúc với ca khúc này.
Với anh Châu, (tức nhạc sĩ Đỗ Thất Kinh) có lẽ là một niềm vui rất lớn. Hạnh phúc là khi viết nhạc mà có người hiểu, đồng cảm và yêu thích. Nhất là khi ca từ của anh có thể nói là khá trừu tượng và không dễ để cảm nhận.
Xin gởi lời cảm ơn đến Thanhdalat, một
người bạn chưa quen. Và, xin phép được giới thiệu bài viết rất hay của bạn như
một hạnh- ngộ- duyên để chia sẻ niềm vui lạ này với riêng nhạc sĩ Đỗ Thất Kinh
và với mọi người…
Mọc tay dài…Mọc chân dài…
Mấy
lời ca lạ lùng này trong ca khúc “Nghìn tay ôm một nụ cười” của nhạc sĩ Đỗ Thất
Kinh cứ đi theo tôi vào giấc ngủ, theo tôi đến những phút tĩnh lặng trong ngày.
Bởi nó đi cùng với giai điệu ngọt ngào sâu lắng, da diết nên cứ tự nhiên mà
thấm sâu vào tâm hồn tôi.
Nhưng mọc tay dài, mọc chân dài…để làm gì đây?
Nhưng mọc tay dài, mọc chân dài…để làm gì đây?
Mọc
tay dài với mây cười nghiêng ngả
Kìa trăng lạnh bước ra hồn ngậm sương.
Kìa trăng lạnh bước ra hồn ngậm sương.
Mọc
tay dài để với tới những làn mây trắng bay ngang trời, để có những giây phút
thoát ly mặt đất trần gian bụi bặm vươn lên vui đùa với trời cao, và cười điệu
đười ươi nghiêng ngả cho quên phận người. Nhưng tiếng cười bỗng im bởi nhận ra
trên cao là một hư không lạnh lẽo với vầng trăng cô tịch. Rợn ngợp giữa mênh
mông, Đỗ Thất Kinh đành quay về với cõi ta bà. Anh chỉ có thể tìm hạnh phúc ở
cõi người ta. Anh lấy yêu thương để kiếm tìm hạnh phúc. Người thơ ca phố núi
vẫn mong có tấm lòng đủ rộng, cánh tay đủ dài để yêu người, ôm chặt tình người.
Từ
biết em
Bỗng dưng đời rất lạ
Từ yêu người
Trái tim ngọt cỏ hoa
Từ tình yêu EM, cõi lòng mở rộng để yêu NGƯỜI , tình yêu NGƯỜI thì bao la yêu sao cho đủ:
Bỗng dưng đời rất lạ
Từ yêu người
Trái tim ngọt cỏ hoa
Từ tình yêu EM, cõi lòng mở rộng để yêu NGƯỜI , tình yêu NGƯỜI thì bao la yêu sao cho đủ:
Mọc
tay dài ôm người đâu mệt lả.
Yêu
Người đã là một đức hạnh, nhưng với Đỗ thì cái tình ấy chưa đủ lớn. Ngày xưa,
dù sống giữa “trần gian điên dại”, sống đủ thảm họa trần gian, thi sĩ Bùi Giáng
vẫn phát tâm tự nguyện:
Xin
yêu mãi yêu và yêu nhau mãi
Trần gian ôi! Cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn.
Trần gian ôi! Cánh bướm cánh chuồn chuồn
Con kiến bé cùng hoa hoang cỏ dại
Con vi trùng cùng sâu bọ cũng yêu luôn.
Tâm
tự nguyện ấy, nay Đỗ đã cất lên thành tiếng hát thiết tha:
Mọc
tay dài cho ta ôm muôn loài.
Cùng
với Bùi, Đỗ lần noi theo dấu chân bồ tát. Nhưng Đỗ không bằng lòng ở tâm thế tự
nguyện, anh còn muốn bày tỏ lòng yêu một cách cụ thể hơn, mạnh mẽ hơn, vì thế
anh càng mong muốn mọc tay dài.
Tay
mọc dài hình như chưa thỏa, người thơ ca phố núi còn ước mong được có: nghìn
tay.
để
ôm một giấc mơ đá quạnh,
và ôm người.
trái tim lá xanh.
Nỗi yêu thương bát ngát với trái tim lá xanh của anh dành cho đá quạnh, cho cả và tạo vật. Bởi thế anh mong có nghìn tay cho thỏa nỗi yêu thương. Anh còn mong có nghìn tay để ôm một nụ cười, vì trần gian này cần có nụ cười biết bao.
và ôm người.
trái tim lá xanh.
Nỗi yêu thương bát ngát với trái tim lá xanh của anh dành cho đá quạnh, cho cả và tạo vật. Bởi thế anh mong có nghìn tay cho thỏa nỗi yêu thương. Anh còn mong có nghìn tay để ôm một nụ cười, vì trần gian này cần có nụ cười biết bao.
Họa
chăng như thế mới làm vợi bớt ít nhiều hoang mạc trong anh.
***
Mọc
tay dài, có nghìn tay để ôm Người, ôm muôn loài là cái tâm hướng ra ngoại giới,
Đỗ còn có một thôi thúc đến khắc khoải là đi tìm lại chân ngã, tìm EM và tìm
MÌNH, đó là những cái khó tìm. Để đi tìm những cái khó tìm trong mông mù phố lạ
ở cõi miền rất xa thì phải có đôi chân vạn dặm. Cho nên, anh mơ ước:
Mọc
chân dài bước quanh ngày phố lạ
Tìm dấu ai bóng chim khuất non tà
Tìm em nơi nào mông mù phố lạ
Tìm ta hoang quạnh cõi miền rất xa.
Tìm dấu ai bóng chim khuất non tà
Tìm em nơi nào mông mù phố lạ
Tìm ta hoang quạnh cõi miền rất xa.
Tìm
EM trong cõi ta bà đã khó, tìm TA thì hầu như bất khả!
Người
thơ ca (*) họ Trịnh nhiều khi tự vấn: tôi là ai mà còn khi giấu lệ, tôi là
ai mà trần gian thế, tôi là ai mà yêu quá đời này… Cuối cùng chỉ là những
câu hỏi khắc khoải vọng lại: Tôi là ai, là ai… là ai..
Cũng
vậy, cuộc đi tìm cái TA của Đỗ như cuộc đi tìm lá diêu bông (**) vì việc mọc
chân dài ra thì không bao giờ là hiện thực.
Mọc
tay dài…, mọc chân dài…, là khát vọng có được khả năng để bày tỏ tình yêu
thương lớn, để đi tìm cái TA đã lỡ đánh mất trong cõi ta bà.
Ca
từ “Nghìn tay ôm một nụ cười” được dệt bởi những tứ thơ, những hình ảnh
thơ lạ, độc đáo với nhiều ẩn ngữ lung linh. Bài viết chỉ mong giải mã một hình
ảnh thơ có thể khiến người đọc THẤT KINH:
Mọc
tay dài…
Mọc chân dài…
Mọc chân dài…
Mà
cũng không chắc giải được!
Nhưng
dù vậy, ca khúc này vẫn quyến rũ tôi, vẫn đem lại cho tôi nhiều cảm xúc.
thanhdalat
5.5.2010
(*) (**) chữ của Văn Cao
5.5.2010
(*) (**) chữ của Văn Cao
Lần
này xin giới thiệu một ca khúc mới khá hay của nhạc sĩ Đỗ Thất Kinh: “Còn
chút xanh ngời”, và tiếng hát Ngọc Huy nghe ra tha thiết hơn xưa:
Còn một chút xanh ngời
Vẽ bóng ta nụ cười
Còn một chút xanh ngời
Tô thêm ngày tươi mới
Cho đùa vui với cuộc đời
Vẽ bóng ta nụ cười
Còn một chút xanh ngời
Tô thêm ngày tươi mới
Cho đùa vui với cuộc đời
Vẽ bóng ta tơi bời
Và vẽ bóng ai tươi cười
(Vẽ bóng ai tươi cười
Và vẽ bóng ta tơi bời ..)
Và vẽ bóng ai tươi cười
(Vẽ bóng ai tươi cười
Và vẽ bóng ta tơi bời ..)
Còn một chút mơ vàng
Vẽ bước em dịu dàng
Còn một chút mơ vàng
Cho em về tươi sáng
Bao ngày yêu quá vội vàng
Vẽ bước em dịu dàng
Còn một chút mơ vàng
Cho em về tươi sáng
Bao ngày yêu quá vội vàng
Vẽ bước em dịu dàng
Và vẽ bước ai phai tàn
(Vẽ bước ai phai tàn
Và vẽ bước em dịu dàng..)
Và vẽ bước ai phai tàn
(Vẽ bước ai phai tàn
Và vẽ bước em dịu dàng..)
Ta như là cơn gió
Bay vèo trong cõi mịt mờ
Em như là câu hát
Ta tìm trong nỗi tình cờ
Bay vèo trong cõi mịt mờ
Em như là câu hát
Ta tìm trong nỗi tình cờ
Ta mang tình ta đó
Treo đời trên vách nhạt mờ
Dâng chút tình chiu chắt
Dẫu ngày hiu hắt đợi chờ
Treo đời trên vách nhạt mờ
Dâng chút tình chiu chắt
Dẫu ngày hiu hắt đợi chờ
Còn một chút tươi hồng
Thắp sớm mai nụ hồng
Còn một chút tươi hồng
Môi em mềm như sóng
Ru người chưa hết long đong
Thắp sớm mai nụ hồng
Còn một chút tươi hồng
Môi em mềm như sóng
Ru người chưa hết long đong
Hát mấy câu ru người
Và hát mấy câu ru đời
(Hát mấy câu ru đời
Và hát mấy câu ru người ..)
Và hát mấy câu ru đời
(Hát mấy câu ru đời
Và hát mấy câu ru người ..)
1.
xin
cam on va hen som gap lai
2.
Chuyện vui: Từ bài giới thiệu ca khúc “Nghìn tay
ôm một nụ cười”, anh Châu (Đỗ Thất Kinh) đã tình cờ đọc trên Blog của bạn
ThanhDalat một bài viết rất hay phân tích bài hát này.Hiện nay Blog đã bị khóa nên không thể truy cập bài viết của bạn ThanhDalat, rất may là anh Châu đã copy lại bài viết và gởi cho mình.
Xin được giới thiệu bài viết đầy cảm xúc của bạn ThanhDalat và một ca khúc mới rất hay của anh Đỗ Thất Kinh: “Còn chút xanh ngời.”
(Sẽ gởi bài cho anh Hoành ngay.)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]