31 thg 8, 2014

Leo núi Bạch Mã




Dân Huế đi làm ăn xa, hè năm nào cũng về nghỉ ở Huế cả tháng rứa mà chưa lên Bạch Mã một lần. Thật là quê. Biết tâm sự đó, tiểu muội âm thầm lên kế hoạch. Một chiều thứ bảy có một tin nhắn:
"Sáng mai 6h30 có mặt ở 1A Hùng Vương nhé"
Tin nhắn sắc, gọn như một mệnh lệnh, nhưng lòng ta reo lên.
Theo lệnh tiểu muội, sáng nay ta mang giày vải lên đường. Qua 1A Hùng Vương đúng 6:30 dù có chút trục trặc. Là như ri: Xe chú em mà ta quá giang bị xẹp lốp khi mới đến hồ Tịnh. Ngó đồng hồ: 6:05. Còn sớm, không có răng mô. Ta ung dung ghé quán bên đường ăn tô bún chả cua. Xong đến góc đường hỏi “Đây có ai chạy xe thồ (trong Nam gọi là xe ôm) không hè?”. Người đàn ông đang phụ vợ bán bánh canh lấy honda ra giúp kẻ cơ nhỡ mà cũng để kiếm thêm chút cháo. Qua hết “sáu vài, mười hai nhịp” cầu Tràng Tiền, ta đi tới đi lui tìm văn phòng du lịch Bạch Mã, Phong Nha, rồi ngồi chờ. Lát sau tiểu muội đến. 7:30 mới khởi hành. Cùng ngồi tám chuyện với hướng dẫn viên du lịch. Ngồi tám chuyện với hướng dẫn viên du lịch thật thú vị, tha hồ mà tưởng tượng, mà hăm hở (e còn thú hơn lúc thiệt sự đi leo núi nữa chớ).
Đang say sưa du lịch tưởng tượng thì xe đến. Một chút bất bình vì chuyến leo-núi-ảo bị cắt ngang. Ra xe. Núi Bạch Mã cách Huế 40 km về phía Nam. Một tiếng sau thì đến chân núi. Xe leo lên con đường núi dốc cao, qua những khúc quẹo “khủy tay” hiếm hoi làm nhớ đèo Hải Vân dạo chưa có đường hầm, nhớ đèo Ngoạn Mục xưa kia. Hồi hộp. Rồi bật ra tiếng khen: Tay lái lụa! Đây, đã đến cổng “Vườn Quốc Gia Bạch Mã”. Hành trình leo núi bắt đầu.



Trước mắt là rừng núi bạt ngàn. Ta mê mải ngắm nhìn những cây rừng nguyên sinh rậm rạp, hoang sơ. 



Lộ trình leo núi đây nì:
Từ bãi đỗ xe, du khách băng rừng, lội suối(vạch đứt, mờ) khám phá Ngũ Hồ, bãi tắm suối Đỗ Quyên, (đỉnh thác Đỗ Quyên), rồi quay về đường cũ, lên Hải Vọng Đài .


Leo núi Bạch Mã là cuốc bộ lên những con dốc cao, là luồn rừng, lội suối lần lượt đi qua những hồ nước dọc theo con suối. Năm cái hồ tất cả, gọi là Ngũ Hồ. (địa danh nghe rất hấp dẫn, gợi liên tưởng đến “Ngũ Hồ, Động Đình Hồ bên Tàu). Phần lớn lộ trình là khá cheo leo. Hướng dẫn viên nhắc mãi: Đường đi nguy hiểm, hãy cẩn thận! Du khách bám chặt sợi dây thừng căng dọc theo bờ suối, lần từng bước chân trên những hòn đá đủ dạng, có khi đầy rêu, bờ nhiều đoạn dựng vách thành, bên dưới là dòng suối sâu.
Một trong Ngũ Hồ: 







Trưa đến thác Đỗ Quyên dừng nghỉ, ăn trưa. Ăn trưa lúc bụng đói sau buổi sáng đi rừng, trong khí hậu mát mẻ của vùng núi cao (thấp hơn từ 7 đến 10 độ so với Huế), cơm của hãng du lịch lại càng ngon miệng hơn.
Ăn xong thì đi bộ trở về lại bãi đỗ xe, từ đó cuốc bộ lên Hải Vọng Đài. Đường về trời mưa.


 Đường đi khó khăn hơn nhưng ta nói: “Thế mới là trải nghiệm về Bạch Mã, biết thế nào mưa rừng”. Câu nói không hay ho chi nhưng lên tinh thần cho mọi người và …cho ta. Đến trạm dừng, nghỉ mươi phút, đủ để cởi đôi giày sũng nước, xem có vắt bám chân không, vắt ráo đôi vớ rồi…mang vào lại, xong tiếp tục hành trình. Đến Hải Vọng Đài đường đi dễ nhưng vì quần, giày đang ướt sũng nên rất khó chịu. Mất hơn 15 phút thì đến Hải Vọng Đài, tức là đến đỉnh núi Bạch Mã.
Oh, Yeah! Rứa là ta đã chinh phục đỉnh núi cao 1.450 m


Tìm góc thích hợp để “hải vọng”,
chỉ thấy mây mờ và thấp thoáng những dãy núi xanh mờ xa,



lúc trời hén nắng thì nhìn được bán đảo có hình đầu rùa, thật đẹp.




Trên Hải Vọng Đài vắng vẻ bỗng nghe tiếng chuông vang ngân, tưởng có ngôi chùa mô đó, ngó quanh, té ra tiểu muội vừa giộng dùi chuông vào cái chuông lớn đàng trước Hải Vọng Đài. Nhìn tiểu muội (sắp lên chức bà nội) cười vui như trẻ thơ, ta nghĩ: đến với thiên nhiên người ta trẻ lại, trông o cứ như tuổi mười lăm. Hải Vọng Đài có cặp ngựa trắng đứng song song hai bên lối lên đài. Cậm hèng chi người ta gọi là núi Bạch Mã (đúng hơn phải nghĩ ngược lại: người ta dựng cặp ngựa trắng này để tô điểm cho cái địa danh lừng lẫy : núi Bạch Mã).
15 giờ. Về.
Ngẫm khi qua Ngũ Hồ: Cái tên “Ngũ Hồ” gợi liên tưởng Cửu Giang, Ngũ Hồ, Động Đình Hồ bên Tàu, ai dè ở đây chỉ là những cái hố, vũng nước nhỏ (đường kính cợ 10 m) của con suối. Có người tả là "duyên dáng". (Như Dalat với những cái tên thơ mộng : Đồi Mộng Mơ, thung lũng Vàng, thung lũng tình yêu,…đã làm háo hức bao nhiêu khách du “tìm đến “thành phố mộng mơ”rứa đó). Tuy nhiên, theo thiển ý của tui, Dalat, chỉ thành phố Dalat không thôi cũng đủ làm du khách mãn nguyện. Còn núi Bạch Mã thì điều làm khách du hài lòng là một chuyến băng rừng, vượt suối “mỏi gối kéo lê đôi giày”. Về nhà, mỏi rã rời một cách thú vị, và...ngủ một giấc thật ngon. Cũng đáng tiền!
(Một trong Ngũ Hồ)

è Triết lý xanh rờn: Người đời thường hay bị mê hoặc bởi những danh từ mỹ miều.
Bài học rút ra: Trước những cái tên mỹ miều, (ví dụ…), hãy tạm dừng bước, thận trọng xem & xét, rồi...nhào vô may nhờ rủi chịu! he he…

thanhdalat

30/8/14

27 thg 6, 2014

WORLD CUP 2014 – BRAZIL đây nì!


Chỉ vì mê WC mà quên nhiệm vụ làm chồng



làm cha


Nên chàng ta bị vợ nhéo tai:


Đáng đời! he he


30 thg 5, 2014

Xuân Hương trong bóng chiều. th@nhdalat


Những ngày đầu hạ, rỗi việc, tui có được thời gian để "sống chậm" lại. Nhưng không phí thời gian ngồi nhà suy ngẫm sự đời, hoặc ra quán cà phê để bàn về tình hình hòa bình thế giới linh tinh lang tang (ngoài tầm kiểm soát của tui), bàn chán chê rồi  ngồi "thiền", luận về "thiền", về con đường an lạc chi chi đó; 
(Ngồi cà phê Bích Câu -giữa hồ Xuân Hương- bàn chuyện hòa bình thế giới. Hình (tu trai sang): Cac ong lon: ĐNTrung(ao den), thanhdalat, P Cu, Ugno, anh Long, Nguyen Hong (ao trang).)

tui mang giày vải, đi! Đi bộ "thể dục"(sic) quanh bờ hồ Xuân Hương. Lối đi quanh bờ hồ dài khoảng 5 cây số, đủ cho tui đi hết phần buổi chiều còn lại. Đi một mình. Vì rứa mà không phải chìu ý ai. Thong thả đi, như mây trôi theo gió đưa, muốn dừng nghỉ ở mô thì dừng nghỉ, muốn đi lối nào thì cứ đưa chân đi. Gặp người ngồi câu cá tui ghé đít ngồi bên, chia sẻ nỗi hồi hộp chờ cá đớp mồi, chung niềm khoái cảm khi giật cần câu, "Éo! Cá mắc câu rồi! Nặng dữ ri chắc cá to!"...Gặp cảnh đẹp, dừng lại, đi tới đi lui chọn góc độ chụp cái hình sao cho có màu nghệ thuật. Gặp gái đẹp, thì...không quan tâm! Tự sướng cái sướng của một ẩn sĩ thanh nhã, cao quý, xa lánh bụi trần! he he.
Đi cũng đã lắm buổi, tâm đã an an, kho ảnh cũng đã dày. Dừng lại đây, khoe ra cái đã. Như ri nì:

1. Chiều về trên hồ Xuân Hương:






(Đi bộ. Thể dục? Ru tình?)





(Hai ngon tháp: Tháp Bưu Điện làm theo kiểu tháp Eiffel nước Pháp, thanh tao, tân kỳ và tháp chuông giáo đường nhà thờ Chánh tòa Dalat cổ kính. Tháp mới cố vươn cao, thật cao nhưng không thể nào làm du khách lãng quên ngọn tháp cổ xưa -tháp chuông nhà thờ  này đã như là một biểu trưng của Dalat.)


2. Màu hoàng hôn trên hồ Xuân Hương.









(xa xa là tháp chuông Grand Lycée, o cuoocj soongs ờ!)


(Vịt cũng đã về bến)

(Trời đã tối, chộ chi mà câu? Câu cá hay câu giờ hở "ngư ông"?)


 3. Xuân Hương dạ khúc.

 Ánh sáng phản chiếu mặt hồ trông như những phím đàn





(Bến tắm chìm dần vào đêm)


(Một góc Thủy Tạ)
Rứa đã hí!

thanhdalat
30/5/2014

10 thg 5, 2014

Tôi thích đọc . I love to read: Liveshow Khánh Ly: Choáng với giá vé tới 12 triệu ...


 Liveshow Khánh Ly: Choáng với giá vé tới 12 triệu ...: Liveshow Khánh Ly: Choáng váng khi giá vé lên tới 12 triệu đồng/cặp Sự kiện ca sỹ Khánh Ly về nước biểu diễn sau 39 năm xa quê hương đã gâ...

15 thg 4, 2014

Vượt rào vào thăm em Cù (tt)


Ngắm em, nằm lên em êm ái nhưng em là Cù, là Golf mà chưa Cù em, chưa Golf em thì ốt dột quá!
Thế là nhóm du khách tài tử tui mon men đến những bãi chơi golf.



Nhìn người ta chơi golf với phong thái lịch lãm mình cũng muốn chơi thử một cú. Nhưng là du khách ngẫu hứng (không đăng ký, không mua vé, thích đi chơi thì đi) nên chi "tự sướng" cũng sướng thôi. (Có quái gì mà rộn!)
Coi, có giống tư thế đánh golf không nhỉ?
Giơ gậy lên cao lấy thế. Quât...gió nào!
Giỡn chơi chán, chúng tôi đi dạo tiếp. Hai chiếc xe chuyên dụng trờ tới. Theo nhã ý của ông giám đốc sân golf chúng tôi sẽ đi quanh đồi cù trên hai chiếc này.


Lối xe chạy:

Tranh thủ mần tấm hình cho ...oai.


Cuộc dạo chơi trên xe chuyên dụng bắt đầu. Hên thật, tui được một nữ tài xế chở đi. Thú thiệt, thích hơn ngồi cùng ông bạn nhiều!
 Cảnh đẹp như mơ, người xinh như mộng. Trên chiếc xe chỉ có hai ta, tha hồ mà mơ mộng. Nhưng để thế giới hòa bình, tui cố "giữ một khoảng cách vừa" (cũng khó khăn ghê gớm!) hi hi.

Cứ tưởng như rứa mình là người hạnh phúc nhất đời, không dè, khi xuống xe, mới hay ông bạn còn "oách" hơn:
Có hai o hai bên trông chàng mới vững vàng, oai vệ làm sao!

Nhưng anh bạn đắc ý không lâu vì đã đến lúc giã từ em Cù ra về. Trả lại cho em Cù này đồi, này suối. Trả luôn xe chuyên dụng và nữ tài xế xinh đẹp, tui và ông bạn ra về không ai đi theo "nâng khăn sửa túi".hic hic.
Điều đó không giấu được ai khi chụp chung tấm hình lưu niệm:

Bên một cặp ngọt ngào là hai gã cô đơn!
Mèo lại hoàn mèo!

thanhdalat
15/4/2014

5 thg 4, 2014

PGHH Vô Thường - học sinh: Hà Tường Vi

Tuổi trăng tròn với súng đạn trên chiến trường




Tuổi trăng tròn thuyết pháp về VÔ THƯỜNG.



thăng trầm của đời người:



Nghe & nhìn cô gái tuổi 15 thuyết pháp để trực tiếp cảm nhận lẽ VÔ THƯỜNG.

18 thg 3, 2014

Vượt rào vào thăm em Cù.

Nói vượt rào cho có mùi "mạo hiểm" chứ thiệt là hồi Tết được gia đình người bạn rủ đi chơi đồi Cù. Sẵn cái di động mần luôn mấy chục cái, ai dè lại có dịp chia sẻ cùng các bạn.
Hình chụp được nhiều, vì nhìn em Cù nằm phơi mình dưới nắng xuân đẹp, quyến rũ quá nên vội vàng chụp em chụp em chụp mãi. Để việc tải lên dễ dàng và không làm bạn mỏi mắt ngắm em, tui chia làm hai cái entry.
Phần I: Đồi cỏ mịn và hồ, suối nhân tạo.("Đồi em mịn màng")
Phần II: Du khách, xe chuyên dụng Evergreen.

ĐỒI EM MỊN MÀNG.


Văn phòng


Con đường lụa



Đồi em 









Không kiềm chế nổi, ta ngồi lên mình em, cảm nhận em, em thật êm ái.


làm bạn cùng hoa cỏ mùa xuân


SUỐI, HỒ THƠ MỘNG












 Ngồi tạm thành cầu. Không dám ngồi lên em suối, sợ chìm đắm trong em!



Rứa đã hí, entry sau mời bạn xem : Du khách, đánh golf và xe chuyên dụng