Nàng tắt vi tính, rời khỏi
bàn làm việc đi xuống đường. Chưa hết buổi chiều mà nàng đã mở, tắt vi tính hơn
chục lần. Bài thơ về nỗi niềm “chiều Chủ nhật buồn” làm mãi chưa xong. Ánh nắng chiều nhuộm úa nỗi cô đơn của nàng.
Mà riêng chi nàng, khi còn ngồi trên phòng, nàng đã nghe tiếng ngáp não nùng của
ông bảo vệ rồi. Ông bảo vệ có 10 người con, nếp tẻ đủ cả, thế nhưng chúng ăn học
rồi đi làm ăn xa, để lại hai vợ chồng già trong ngôi nhà rộng, lạnh lẽo. Ông
tìm vui bằng việc nhận bảo vệ chung cư. Nhưng hình như sau những việc trông coi
chung cư, những gặp gỡ chuyện trò với những người sống ở chung cư và hàng xóm, ghé
qua nhà với bà xã, nỗi trống vắng vẫn làm ông phải ngáp dài thành tiếng.
Nàng đến quán tạp hóa ở ngã
tư đầu đường định mua một gói mì, dù không thấy đói bụng. Như đàn ông trong những
lúc như thế này thường mở gói thuốc, rút một điếu, bật lửa châm thuốc, hít vài
hơi là xua đi được phút giây trống vắng; việc đi mua một cái gì đó, ăn một thức gì đó
cho vui cũng làm nàng khuây khỏa đôi chút,
Chưa vội về lại căn phòng
quen thuộc, nàng ngồi xuống cái ghế thấp,
nói đôi ba câu chuyện với bà chủ quán.
-Sáng giờ đắt hàng không chị?
-Cũng ế lắm cô, hôm nay cô
được nghỉ ạ?
-Vâng chị ạ, nghỉ cuối tuần.
Các cháu đi đâu hết rồi?
-Mấy đứa đi học hè cả rồi. Chao,
học chi học mãi không hết chữ!
Chồng mất đã lâu, chị một
mình làm ăn nuôi bầy con. Con cái nhiều buổi đi học hết để chị lui cui một mình với
cái quán nhỏ vắng vẻ. Nhưng không chịu ngồi không, chị loay hoay việc này đến
việc khác không ngơi tay, và vì thế không còn thời gian để thấy trống vắng nữa!
Nói chưa dứt tiếng “hết chữ” chị chủ quán đã
ra phía sau bếp bưng lò than ra để giữa sân, nhen lên ngọn lửa nhỏ dưới đống
than. Tiếng lửa reo tí tách, những lưỡi lửa liếm những hòn than linh hoạt như
những vũ công champa nhảy múa, uốn éo quanh chân tháp cổ. Nàng nhìn mê mải bếp
lửa như đang xem một màn vũ đạo huyền bí cho đến khi những hòn than đỏ rực lên.
Khi bà chủ quán đặt lên bếp than hồng ấm nước rồi dọn bày ra những đồ dùng chế
biến bữa quà chiều thì cũng là lúc những đứa trẻ trong xóm đi ra, đến ngồi chầu
quanh bếp than hồng. Chúng chờ ăn quà vặt. Món quà chúng chờ là một món ăn mới
xuất hiện gần đây nhưng đã mau chóng phổ biến và được ưa chuộng: bánh tráng trứng.
Sự có mặt của lũ trẻ làm cho than như rực hồng lên. Đôi mắt bà chủ quán lấp
lánh niềm vui giản dị. Những câu chuyện của lũ trẻ được bà chủ quán tiếp lời
càng thêm rộn ràng. Tất cả như một gia đình quây quần quanh bếp lửa chiều.
Lát sau thì ông bảo vệ đến
quán. Bà chủ quán ngừng tay nướng bánh, rót cho ông bảo vệ một cốc rượu nhỏ. Nốc
một hơi cạn cốc, ông bảo vệ nói:
- Đau dạ dày đã lâu nhưng ngại
đi bác sĩ, hồi trưa rảnh quá đâm buồn, tui bèn đi khám bệnh. À mà hay thiệt, Tới
ngồi chờ ở phòng khám, khề khà bắt chuyện với mọi người ở đó quên đau luôn, mà
cũng vui nữa chứ.
-Xì, cái ông này, đi khám bệnh
mà cũng vui!
- Đồng bệnh tương lân mà,
nói chuyện rôm rả, hào hứng lắm!
Bà chủ quán đưa ông bảo vệ cốc
rượu thứ hai, nói : Thôi nhé, rượu hết rồi! Uống cho nhiều chị nhà qua mắng vốn
tui.
Lời qua tiếng lại làm ấm buổi
chiều hoang lạnh. Cơn mưa chiều phố núi dường như dừng lại bên ngoài không gian
bếp lửa này. Nỗi buồn đè nặng tâm tư nàng chiều chủ nhật cô đơn tan mất từ lúc
nào. Ý định lúc trưa, khi ngồi vào bàn vi tính là làm một bài thơ tả về nỗi cô
đơn bay biến đâu mất. Cái không gian bếp lửa này, những con người giản dị, đơn
sơ này đây đang thay nàng viết nên một bài thơ khác rồi: bài thơ về cái hạnh
phúc đơn sơ, bình dị của cuộc sống hàng ngày.
thanhdalat
5/6/2013
Em Như Mai mở hàng bài mới nhà anh Rhum.
Trả lờiXóaLâu thiệt lâu mới thấy anh R cho cả nhà đọc bài mới. Thú vị quá khi đọc "Tứ thơ chiều Chủ nhật"! Mong anh có thêm nhiều chiều chủ nhật vui ạ!
Anh Rhum làm NM bỗng nhớ đến bài thơ của tác giả Nguyễn Duy "Đà Lạt trăng mờ".
Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng
Ngọn gió nhà ai thấp thoáng ở bên đồi
Tiếng móng ngựa gõ dòn trên dốc vắng
Nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi.
Em nhóm bếp bằng củi ngo chẻ nhỏ
Ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người
Ta lơ đãng nhìn em lơ đãng
Siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi.
Em biết chứ chả ai lơ đãng cả
Hòn than kia đang đỏ đến hết lòng
Mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói
Mùi nhựa thông theo sợi khói đi vòng.
Chúc anh R tuần mới vui và may mắn!
Qua nhận tem bạc - đọc và ngồi chờ một ngụm Rhum cho ấm tình đồng chí nè anh Chuồn Chuồn ơi !
Xóa-Tem vàng cho Như Mai đây! Bài thơ tả thật đúng bếp lửa chiều phố núi Mai à! Chúc ngày mới vui nhiều

Xóa-Huỳnh Gia nhận Tem Bạc và Rhum nè! Thế đã ấm tình chưa?Chút Rhum nữa nhé!
http://www.danhba24h.com/images/products/medium12196_1.jpg
Trả lờiXóaGiáng Sinh hồng nhé Mực Tím!
XóaTrả lờiXóa
Giáng Sinh vui vẻ bạn nhé!
XóaGiáng sinh vui anh nhé! Sáng nay em đi vội nên không nhắn lại được. Thời gian này em hơi bận rộn một chút.
Trả lờiXóaChúc em cũng có niềm vui trong đêm Noel!
Xóa